Chia bè kết phái là tình trạng chung mà bất kì công ty nào cũng gặp phải. Đặc biệt ở công ty tôi, sếp và mọi người không cùng chiến tuyến. Là người ở giữa, tôi thật sự không biết nên làm thế nào.
Không cùng quan điểm, mọi người “cạch mặt” sếp
Vào công ty hơn 1 tháng, tôi ấn tượng bởi môi trường làm việc ở đây. Mọi người đối xử với nhau như người trong gia đình, không hề có sự cạnh tranh nào. Khi mới bắt đầu công việc, sếp và mọi người luôn giúp đỡ tôi, tạo điều kiện cho tôi hòa nhập. Tôi nghĩ rằng đây là môi trường làm việc không dễ tìm, tôi sẽ gắn bó với công ty lâu dài và cống hiến hết mình.
Trong một lần họp về việc lập kế hoạch bán hàng cho quý mới, sếp và mọi người bất đồng quan điểm và không đi đến thống nhất chung. Sếp phân KPI cho mọi người là giống nhau, riêng tôi là người mới nên sếp giao KPI thấp hơn, vì sếp thấy năng lực của tôi chỉ được đến thế. Mọi người thì có vẻ không hài lòng, hình như họ muốn ai cũng phải “chạy” KPI như nhau, không phân biệt nhân viên mới hay cũ. Phận là “lính mới” tôi chẳng dám lên tiếng, ai cũng có cái lý của họ, tôi nói ra chỉ thêm lớn việc.
Dù không thống nhất, nhưng tất nhiên vẫn phải làm theo quyết định của sếp. Tôi cảm giác hình như có bức tường vô hình nào đó trong phòng làm việc, không khí bỗng trở nên ngột ngạt. Và thật bất ngờ khi tôi biết rằng mọi người đã “cạch mặt” sếp. Ngoài lúc báo cáo thì hầu như không ai nói chuyện với sếp nữa. Và từ đó, sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Mọi người thấy tôi làm được việc, châm chọc tôi rằng “có làm thế nào thì cũng vậy thôi, cuối tháng lương vẫn thấp và tiền thưởng cuối năm vẫn đứng sau người ngồi mát ăn bát vàng”, có người còn nói thêm “mày làm cho lắm người ta cũng xem thường mày thôi”. Tôi biết mọi người nói ai nhưng vẫn mặc kệ, mọi người còn cố ý nói to để sếp có thể nghe được. Mọi người nói gì tôi chỉ nghe và mỉm cười cho qua, cứ tiếp tục làm phần việc được giao, không a dua với họ. Cũng vì thế, càng ngày mọi người càng hạn chế nói chuyện với tôi.
Nhận được sự tin tưởng từ sếp, tôi nhận thêm sự ganh ghét từ đồng nghiệp
Nhờ chăm chỉ làm việc, tôi được sếp tin tưởng và giao cho nhiều việc. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt khác thường, hình như họ đang nghi ngờ tôi điều gì đó. Bình thường đến giờ ăn trưa, mọi người cùng phòng đều rủ tôi đi ăn nhưng từ ngày được sếp “ưu ái” tôi bị cho ra rìa. Tự hiểu được phần nào câu chuyện, tôi biết mọi người sẽ nghĩ rằng tôi đã kể cho sếp nghe về những lần mọi người nói xấu sếp để có được sự tin tưởng của sếp. Thật sự bây giờ tôi chẳng biết nên làm thế nào. Tôi nghĩ chỉ có một cách duy nhất, đó là tôi phải lựa chọn theo phe ai mới mong được yên ổn.
Hôm nào tới công ty, tôi cũng nghe những lời bàn tán ra vào, họ nói tôi là kẻ mách lẻo. Sau mỗi trận tra tấn như thế, tôi mệt mỏi chán nản và chỉ muốn nghỉ việc. Sếp dường như cũng hiểu và thông cảm nên đã cho tôi nhiều lời khuyên bổ ích. Sếp nói tôi chọn theo ai cũng được, miễn tôi cố gắng làm việc, sếp không quan tâm mọi người nghĩ sếp thế nào, mọi cố gắng của sếp là vì tập thể chung, cuối cùng mọi người cũng sẽ hiểu thôi. Còn nếu tôi không chịu được thì tôi có thể ra đi tìm một môi trường khác tốt hơn.
Thật sự thì tôi không muốn ra đi. Tôi luôn hy vọng mọi người có thể hiểu sếp và công ty lại trở nên vui vẻ như xưa. Tôi không ngờ mọi người lại phản ứng mạnh đến vậy, trong khi sự việc cũng chẳng có gì. Tôi không biết trước đó mọi người với sếp có từng xảy ra mâu thuẫn gì không. Vì kể từ khi tôi vào làm việc, mọi người đối xử với nhau rất hòa thuận. Hiện tại tôi vẫn không biết nên làm thế nào, mọi người có thể chỉ cho tôi cách giải quyết “êm đẹp” nhất không?