Tôi nỗ lực làm thật tốt công việc của mình nhưng vẫn bị “bơ” không thương tiếc
Tốt nghiệp chuyên ngành Marketing và 1 năm kinh nghiệm mảng Social Media, không quá khó để tôi tìm cho mình công việc phù hợp sau khi nghỉ làm ở công ty cũ. Được anh trai giới thiệu vào một công ty cũng có tiếng, tôi được tiếp nhận vào phòng Marketing. Phòng Marketing chia làm nhiều bộ phận, tôi cứ nghĩ mình sẽ được làm mảng Social đúng như mong đợi, nhưng cuối cùng thì tôi được điều về nhóm Quảng cáo. Lý giải cho việc này, anh trưởng phòng bảo tôi mới vào, chưa nắm được tình hình, với lại nhóm Social hiện tại đã đủ số lượng nên dù tôi có muốn cũng không được. Anh ấy bảo tôi còn trẻ, tôi nên thử sức với nhiều mảng để biết được nhiều thứ.
Vốn có tính cầu thị, ham học hỏi, tôi nỗ lực làm việc tốt nhất có thể. Vì công việc không đúng với khả năng nên tôi có nhiều bỡ ngỡ và cần được giúp đỡ. Vậy mà chị trưởng nhóm chỉ trả lời bâng quơ hoặc kêu bận để mặc tôi tự “bơi” giữa đống công việc. Theo thực tế tôi thấy thì chị ấy có bận gì đâu, thời gian chị “buôn dưa lê” trên điện thoại còn nhiều hơn thời gian chị làm việc. Chỉ là chị không muốn mà thôi!
Phải làm sao khi sếp vừa mê tín vừa ích kỉ?
Một điều tôi không thích ở chị ấy là chị khá mê tín nên khi tuyển nhân viên chị thường chọn những người hợp tuổi. Riêng tôi là một trường hợp ngoại lệ. Có lẽ thế nên chị ấy có vẻ không ưa tôi, hay bắt bẻ và phê bình tôi trước mặt đồng nghiệp khác. Chị liên tục sai vặt tôi nhiều việc “li ti” khiến tôi không tập trung làm việc được. Chị còn can thiệp cả về cách ăn mặc của tôi dù công ty không có quy định về trang phục. Riết rồi tôi chỉ muốn nói thẳng với chị rằng: “Đừng tưởng là sếp thì muốn làm gì thì làm!”
Mỗi lần gửi báo cáo cho chị là mỗi lần mệt mỏi. Chị bắt tôi làm theo những form báo cáo của chị, mà làm như vậy thì rất lâu, làm theo cách của tôi thì vừa nhanh vừa dễ nhìn, thế mà chị lại không cho. Chưa hết, chị còn bảo thủ bắt tôi sáng tạo này nọ song không duyệt cho tôi làm mà bắt tôi phải làm theo cái khuôn chị định sẵn. Không biết là vô tình hay cố ý mà hôm nào chị cũng giao việc cho tôi vào cuối ngày, hại tôi lúc nào cũng về trễ.
Cảm thấy rất bức xúc nên nhiều lần tôi muốn trình bày với anh trưởng phòng. Tuy nhiên, vượt cấp là điều không nên nên tôi vẫn mãi chần chừ. Nhưng đến mức độ như thế này thì thật sự tôi không chịu nổi nên đã hẹn gặp anh trưởng phòng. Sau khi trình bày hết những bức xúc, thật bất ngờ vì lâu nay tôi luôn bị đánh giá thấp vì chị ấy nói tôi năng lực kém, tác phong không nghiêm túc và làm việc không hiệu quả. Tôi rất sốc, tôi không biết mình đã làm gì khiến chị không hài lòng đến mức chị phải nói tôi như vậy.
Thật khó để có thể làm việc dưới trướng một người sếp không ưa mình bởi khi đó mọi cố gắng sẽ trở nên vô ích. Chẳng vương vấn gì nữa tôi quyết định nghỉ việc. Thật đáng buồn vì bao công sức của tôi đều “đổ sông đổ biển”. Quyết định ra đi là một việc sáng suốt nhất tôi từng làm!