Tôi đã từng bước vượt qua cảnh thất nghiệp như thế

toi-da-tung-buoc-vuot-qua-canh-that-nghiep-nhu-the-hinh-anh-1
Thất nghiệp thực sự là một cái gì đó rất khủng khiếp…

Ít nhiều trong số chúng ta có lẽ cũng đã từng trải qua khoảng thời gian gọi là “thất nghiệp”. Tôi cũng vậy. Phải nói rằng, đó là giai đoạn tôi cảm thấy bế tắc, buồn bã đến khủng khiếp. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày tôi đối mặt với cảm giác dằn vặt bản thân, thấy mình vô dụng và ngại làm tất cả mọi thứ, từ việc ra đường đến sinh hoạt ăn uống, vui chơi, tụ tập. Tôi chán ngán khi một ngày mới bắt đầu.

Tôi 24 tuổi, ra trường cách đây 2 năm với một số điểm không tồi, cũng cố gắng và cũng xác định mục tiêu rõ ràng cho đời mình. Thế nhưng mọi thứ vốn chẳng được như mơ.

Tôi thất nghiệp, mà cái cảnh thất nghiệp đó lại diễn ra theo từng giai đoạn vì con đường xin việc của tôi chẳng được bằng phẳng. Nói một cách chính xác, tôi đã vượt qua cảnh thất nghiệp không chỉ một mà là rất nhiều lần. Mỗi lần đến với một công việc mới là mỗi lần bao nhiêu trắc trở lại ùa đến. Có chỗ thì gặp phải sếp trời ơi đất hỡi, chèn ép nhân viên đủ kiểu, có chỗ thì công việc nhạt nhẽo, ở mãi thì tôi cũng không thể phát triển được thêm,… Cuối cùng, tôi quyết định bỏ ra một khoảng thời gian để thay đổi và tìm kiếm cơ hội mới cho mình, phù hợp với mình.

Tôi đã từng nghĩ, thất nghiệp thật đáng xấu hổ. Tôi thậm chí không dám gặp gỡ bạn bè, ngại ra đường, ngại giao tiếp. Tôi hoàn toàn thất vọng với khoảng thời gian đó, cho rằng mình vô dụng, kém cỏi, mỗi ngày qua đi là mỗi ngày tôi sợ hãi với tương lai, với cuộc đời.

Nhưng đó chính là sai lầm lớn nhất của tôi. Thất bại không phải vì tôi không xin được việc mà là vì tôi đã không cố gắng giúp mình vượt qua cảnh thất nghiệp. Sau một khoảng thời gian chìm đắm trong tuyệt vọng, tôi quyết định phải thay đổi. Sự thay đổi đó bắt đầu từ một chuyến đi du lịch.

toi-da-tung-buoc-vuot-qua-canh-that-nghiep-nhu-the-hinh-anh-2
Sau một khoảng thời gian chìm đắm trong tuyệt vọng, tôi quyết định phải thay đổi…

Chuyến đi mang đến hiệu quả ngay lập tức. Tôi cảm thấy mình tràn đầy năng lượng và lạc quan hơn rất rất nhiều. Vậy là, tôi tiếp tục đăng ký một khóa học tiếng Anh ở trung tâm gần nhà. Có lẽ vì đầu óc không quá nhiều áp lực, thời gian thoải mái nên mọi thứ diễn ra một cách nhẹ nhàng hơn. Vừa học, tôi vừa “săn việc” và tham gia phỏng vấn ở một số nơi. Tôi cố gắng giữ cho mình tâm lý thoải mái nhất có thể, không gò bó hay áp đặt bản thân. Tôi sợ sự vội vàng lại khiến tôi mắc phải những sai lầm thêm lần nữa.

Khi bạn có được sự thoải mái trong suy nghĩ, trong tinh thần, mọi thứ sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn. Bạn đối mặt với khó khăn trước mắt mình một cách tỉnh táo và sáng suốt. So với việc mỗi ngày thức dậy, cảm giác vô dụng đè nặng trong đầu, thì sự lạc quan mang đến cho tôi nhiều suy nghĩ tích cực: Tôi muốn làm gì? Tôi cần làm gì? Tôi đã sai ở đâu? Và tôi phải khắc phục như thế nào?,… Tôi cho mình một cơ hội nữa, một cơ hội để bắt đầu lại từ đầu Tôi kiên nhẫn hơn, tôi cân nhắc hơn, bình tĩnh hơn. Và bạn biết không, với tinh thần đó, tôi đã có những buổi phỏng vấn cùng nhà tuyển dụng hiệu quả hơn rất nhiều.

Tôi được nhận vào vị trí như tôi mong muốn và gắn bó cho đến bây giờ. Đó là một hành trình dài tôi dắt mình vượt qua cảnh thất nghiệp. Mỗi chúng ta rồi sẽ có lúc như vậy. Và mỗi người sẽ có những cách xử lý khác nhau, người thì nghỉ ngơi, có người thì tìm kiếm một công việc khác ngay lập tức, có người lại chấp nhận một công việc làm thêm,… dù thế nào thì thất nghiệp không phải là điều đáng xấu hổ. Quan trọng là dám đối mặt, dám thay đổi để bản thân tìm được con đường phù hợp với mình.

Chia sẻ từ độc giả Võ Thị Hằng

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục