Mà vì nghỉ học ngang nên rất khó tìm được việc, nếu có được thì thường là những việc “rẻ mạt” đổi công sức thời gian tuổi trẻ lấy tiền bạc, học hỏi thì ít, mà sếp thì đa số là tồi.
Số tôi xui, công ty đầu tiên gặp bà sếp là dân cò bất động sản, suy nghĩ như dân chợ, bớt xén tiền lương, bắt làm thêm việc, công ty này ngay quận 2, làm ăn thất bát, nên đến khi xin nghỉ thì là gần như người cuối cùng, nhân viên nghỉ sạch từ sớm. Lương với hoa hồng cũng bị quỵt với lý do phá sản rồi em.
Sau đó nghỉ đi trông quán cafe một thời gian, khác là không phải phục vụ nữa, mà tính toán chi tiêu, thu mua vật liệu v.v… Làm được một thời gian thì được giới thiệu vào một công ty khởi nghiệp về Training kỹ năng mềm, kỹ năng sống.
Sếp công ty này có đặc điểm hễ ai nghỉ việc là họp lại nói xấu, đến mức độ có người ra đi trong uất ức, còn có người ra đi thề không nhìn mặt nhau. Khi tôi nghỉ công ty này, bổn cũ soạn lại, anh sếp lại đứng ra làm một buổi nói xấu hoành tráng.
Học hỏi được thì ít, mà mâu thuẫn thì nhiều. Có anh kia làm công ty này mấy năm, chả đâu vào đâu, bị sếp tổng nói xấu, rồi bị xem thường, sau anh này ra lập công ty riêng, trở thành một công ty có tiếng trong lĩnh vực phần mềm, làm việc rất có tâm và có tài, người tài vây quanh. Trái hẳn với những “dự đoán” của sếp tổng.
Nghỉ công ty này, được may mắn vào làm Ogilvy, đây là công ty đầu tiên và duy nhất có sếp tốt, hệ thống bài bản, sếp kiên nhẫn hướng dẫn từng li từng tí, cho phép mắc sai lầm và sếp lãnh nhận giúp, khuyên bảo, chia sẻ và giúp đỡ rất nhiệt tình, và quan trọng là sếp rất giỏi.
Tuy nhiên là năng lực bản thân còn hạn chế (tôi khá hướng nội nên không phù hợp với công việc phải di chuyển nhiều, làm event), sau một thời gian thì xin nghỉ rồi về làm cho một công ty công nghệ “hàng đầu” của VN.
Lần này, tránh vỏ dưa tôi lại gặp vỏ dừa. Sếp là người quen, nhưng hay có kiểu tranh công với nhân viên, từ lúc sếp vào làm, cứ 6 tháng lại thay hết 70-80% nhân viên. Ban đầu nhân viên nghỉ thì sếp làm cho mọi người còn lại nghĩ là bạn đó năng lực kém, sau một thời gian bọn tôi mới nhận ra là do sếp… kỳ.
Sau này gặp lại mấy anh em cũ, hoá ra sếp này chơi xỏ rất nhiều nhân viên kiểu như vậy. Nhân viên nào tuyển vào cũng xem là “kém năng lực”, thì đó là do sếp chứ không phải do nhân viên. Người ta phải đặt câu hỏi tại sao vậy mà làm được sếp mới đúng.
Sau này nhìn anh chị bạn mà nhiều lúc tôi cũng “lung lay”, nhiều người giỏi, là sếp giỏi, có tài, biết huấn luyện nhân viên, biết chia sẻ và khuyến khích, có nhiều lần dù không thích công việc ở công ty đó, nhưng vì anh/chị sếp quá tốt, tôi xém tí xin việc chỉ để làm việc với người ta.
Nhưng con người không phù hợp với công việc truyền thông, nên cũng mạnh dạn “đoạn tuyệt” đi theo hướng của mình.
Bây giờ đi đâu làm, mà tôi nghe sếp nói xấu nhân viên là cảm thấy phản cảm vô cùng, nhớ lại ngày xưa.
Người ta trả tiền cho anh để làm quản lý, chứ không phải là làm nhân viên hay lao công mà đi ngồi lê đôi mách, hạ thấp người khác, nói xấu cho được cái tôi của mình mà chẳng để làm gì, có khi còn gây hại cho tổ chức, nặng hơn thì phá vỡ hệ thống tổ chức, đặc biệt là giá trị liên quan đến đồng đội, văn hoá công ty.
Tôi đọc đâu đó người ta bảo rằng dưới 30 tuổi thì tìm sếp giỏi mà theo. Mà do số tôi xui nên tìm mãi chẳng được.
Chắc là phải có số thật.
Chia sẻ từ bạn D.Linh (TP.HCM)