Tôi đã vẽ lên trong đầu mình đủ viễn cảnh khi ngồi trong không gian chờ đến lượt phỏng vấn. Tôi phải từ chối câu hỏi như thế nào, tôi phải làm sao để không cho họ biết rằng mình đang bối rối trước những tình huống thách thức….Cứ thế, một bộ giáp sắt vô hình nhưng đủ nặng đã được tôi trang bị sẵn sàng trước khi bước vào cuộc phỏng vấn đầu tiên.
Ấn tượng khó quên trong cuộc phỏng vấn đầu tiên
Nụ cười thân thiện của anh quản lý trực tiếp phỏng vấn đã khiến cho mọi lầm tưởng của tôi trước đó tan biến ngay lập tức. Cuộc nói chuyện được bắt đầu bởi những lời hỏi thăm, những câu giao tiếp đơn giản nhưng đủ gần gũi để khiến tôi trút dần lớp áo giáp bảo vệ mình và thoải mái với người đối diện hơn. Lần lượt, tôi trải qua trình tự bài bản của một buổi phỏng vấn: giới thiệu bản thân, trình bày suy nghĩ về vị trí làm việc, nêu định hướng ngắn hạn, dài hạn….
Qua những câu hỏi nhận được từ nhà tuyển dụng, tôi hiểu họ đang muốn biết rõ về cách đánh giá năng lực bản thân và mức độ mong muốn của tôi với công việc và công ty như thế nào. Không quá lắt léo và khó khăn, các tình huống được đưa ra dựa trên suy nghĩ và tư duy do bản thân tôi tự nhìn nhận và đánh giá. Dần dần, không khí của buổi phỏng vấn đã được đơn giản hóa như một buổi trò chuyện nhẹ nhàng, một buổi trao đổi thân mật giữa nhà tuyển dụng và ứng viên.
Tuy nhiên, chính vì sự thoải mái và thân thiện của người phỏng vấn, dường như tôi đã quá trớn để bộc lộ bản thân và thoải mái chia sẻ về mình một cách không tinh tế. Tôi cao giọng kể về thành tích tại trường, tự hào khoe mẽ các chiến công mình đã nhận được trong những hoạt động sinh hoạt ngoại khóa như một cách tôi tự cho là đang gây sự chú ý đến nhà tuyển dụng.
Mọi chuyện chắc chắn sẽ còn diễn ra tệ hơn nếu tôi không phát hiện nét mặt nghiêm nghị, khó chịu của người đối diện khi đang bị quá tải trước những câu chuyện không hồi kết của tôi. Anh quản lý thẳng thắn bày tỏ sự không hài lòng và cho rằng tôi đang quá cao ngạo về thành tích bản thân. Nhận được sự chỉ trích thẳng thắn, tôi chẳng biết làm gì ngoài im lặng.
Kết thúc buổi phỏng vấn trong không khí nặng nề, tôi trở về nhà với biết bao đắn đo, suy nghĩ. Tự mình kiểm điểm và rút ra những bài học xương máu cho lần “xuất trận” đầu tiên trong cuộc đời, tôi đã nhận được một bài học đắt giá. Như một cái kết dễ dàng dự đoán trước, tôi rớt phỏng vấn.
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Không hề nản chí, tôi tiếp tục mang những kinh nghiệm của bản thân để thử sức tại các vị trí mới. Giờ đây, tôi đã có trong tay một công việc như ý và đúng chuyên ngành.
Nhưng chắc chắn tôi sẽ chia sẻ lại với đàn em và nhiều người khác về trải nghiệm buổi phỏng vấn đầu tiên của mình. Tất nhiên là bằng những chia sẻ tích cực và thực tế để tránh việc khiến người khác khoác lên những bộ giáp sắt vô hình nặng trĩu tương tự.
Tôi đã trải qua buổi phỏng vấn đầu tiên đầy sóng gió trong cuộc đời của mình như thế. Có người cười khẩy hoặc tặc lưỡi bảo tôi nông nổi. Không phản biện cũng chẳng phủ nhận. Vì chỉ bản thân mình mới có thể hiểu rõ và nắm bắt câu chuyện tới đâu. Chỉ một lời khuyên chân thành. Dù bạn là sinh viên mới ra trường hay đã đi làm, dù kinh nghiệm của bạn là ít ỏi hoặc đủ vững, hãy thoải mái trong một giới hạn nhất định khi đối diện với nhà tuyển dụng tại vòng phỏng vấn.