Hành trình vật lộn tìm việc làm ở tuổi 27 trước áp lực gia đình

Ở tuổi 27, tôi vẫn chưa có việc làm ổn định, trước áp lực gia đình, tôi vật lộn tìm việc và luôn cảm thấy chán chường, mệt mỏi.

Vật lộn tìm việc

Tôi năm nay 27 tuổi và hiện đang làm nhân viên giao hàng ở Hà Nội. Tôi sinh ra trong một gia đình không khá giả nhưng bố mẹ cũng có công ăn việc làm ổn định, bởi vậy tôi cũng được cho ăn học đầy đủ. Mặc dù học không giỏi, nhưng với nỗ lực hết mình, tôi đã đậu một trường đại học tư thục và tốt nghiệp đại học chuyên ngành kế toán. Khi mới ra trường tôi luôn tràn đầy hy vọng xin được việc làm tại thành phố lớn, nhưng sự thật thì hành trình vật lộn tìm việc của tôi khá dài, tôi luôn trong tâm trạng tuyệt vọng và mệt mỏi.

hanh-trinh-vat-lon-tim-viec-lam-o-tuoi-27-truoc-ap-luc-gia-dinh-hinh-anh
Vật lộn tìm việc khiến tôi luôn chán nản tuyệt vọng

Bởi học muộn nên tôi tốt nghiệp khi không còn trẻ trung, trong khi các công ty luôn tìm kiếm tuyển dụng nhân sự trẻ. Thêm vào đó ngoài tấm bằng cử nhân kế toán, tôi không có kinh nghiệm, không ngoại ngữ, lại không quen biết ai nên chuỗi ngày xin việc rất vất vả, tràn đầy sự hụt hẫng thất vọng. Tôi cứ xin việc hết công ty nọ sang công ty kia, bao nhiêu tiền bố mẹ gửi cũng tiêu tốn hết.

Suy đi nghĩ lại, tôi không thể mãi ăn bám bố mẹ như thế được. Để kiếm kế sinh nhai, tôi chấp nhận làm mọi ngành nghề, từ bán hàng, nhân viên kho bãi, đến công việc hiện tại là giao hàng. Mặc dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng với tôi như thế tạm ổn. Một mình tôi có thể sống được với mức lương hơn 3 triệu/ tháng.

Áp lực từ gia đình

Dù vậy, mỗi lần đi với bạn bè, tôi luôn cảm thấy ngại và buồn chán, các bạn đồng trang lứa với tôi đã có công ăn việc làm ổn định, có người đã lập gia đình và có con nhỏ. Còn tôi, mọi thứ chỉ là con số 0 tròn trĩnh, công việc chưa có, bạn gái cũng không dám quen.

Mỗi lần về quê thăm gia đình, bố mẹ vẫn thường hay khoe con nhà ông A bà B học trung cấp, cao đẳng… mà hiện giờ kiếm được mười mấy triệu mỗi tháng. Rồi họ nhắc khéo “dạo này ở Hà Nội con kiếm được việc làm chưa?” khiến tôi thêm chạnh lòng. Nhìn bố mẹ đã về hưu, ngoài mấy đồng lương hưu để chạy chợ, chẳng còn nguồn thu nhập nào khác, tôi cảm thấy áp lực gia đình đè nặng lên vai, tôi là con trai duy nhất trong nhà, tôi phải có trách nhiệm chăm lo tốt cho bố mẹ tôi.

Để đạt được mong ước đó, tôi lại vật lộn tranh thủ những lúc không phải đi giao hàng để đi xin việc. Nhưng ngày này qua ngày khác, tôi vẫn chỉ là thằng con trai tuổi không còn trẻ, công việc không ổn định.

Mới đây tôi quen bạn gái, cô ấy là một người đã có công ăn việc làm ổn định. Trong lòng tôi không muốn thua kém cô ấy. Tôi muốn có kinh tế vững chãi để có thể cưới cô ấy. Hiện tại, theo lời bạn gái, tôi đang theo học một lớp tiếng Anh với hy vọng có được tấm bằng TOEIC, tôi sẽ có được việc làm ổn định, giúp bố mẹ có cuộc sống tốt, nở mày nở mặt với hàng xóm. Nhưng liệu rồi hành trình vật lộn xin việc này rồi sẽ kéo dài đến bao lâu, tôi không biết nữa.

Tương lai của chính tôi đang nằm trong tay của tôi, chông chênh vô định, nhưng nếu không bắt đầu lại thì có lẽ tôi cũng chỉ là tôi của những ngày tháng trước. Mặc dù tôi biết con đường phía trước khá mơ hồ, khá khó khăn, nhưng thà tôi bắt đầu còn hơn là cứ nhìn cuộc đời mình trôi đi vô nghĩa như vậy.

Có được bằng TOEIC rồi, tôi có thể xin những công việc gì, liệu tôi có kiếm được việc làm với mức lương trên 6 triệu đồng và không phải lao động chân tay nữa không? Liệu cuộc sống và tương lai của tôi có bước tiến triển mới hơn không? Tôi rất mong độc giả cho tôi vài lời khuyên hữu ích.

Trung Nguyên

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục