Người ta có câu “Con người đi làm là để sống chứ không phải sống để đi làm”, đến bây giờ tôi mới thấy câu nói này đúng. 5 năm qua, tôi làm việc bù đầu bù cổ, làm cả ngày nghỉ và công việc chiếm đến 85% cuộc sống của tôi. 27 tuổi, tôi nghĩ cả đời chỉ làm việc và làm việc, ngày nghỉ cũng chỉ ngủ bù những ngày mất ngủ.
Thấy tôi làm việc như một cái máy không biết mệt mỏi năm này qua tháng nọ, cha tôi liền bảo “Đời người không biết đến hưởng thụ sẽ không hiểu thế nào là làm việc. Mày cứ làm mà không có hưởng thụ thì cuộc sống vô nghĩa lắm. Chỉ có người hiểu thế nào là hưởng thụ mới có thể làm tốt được mọi việc”.
Biết sao được chứ. 22 tuổi tốt nghiệp đại học, ba tháng sau đi làm tôi đã kiếm được hơn chục triệu. Lúc đó tôi chỉ chăm chăm ý nghĩ làm thế nào để kiếm được thật nhiều tiền. Thế là tôi còng lưng ra cày khi ban ngày đi làm giờ hành chính, tối đến lại làm thêm, ngày nghỉ cũng làm, làm việc liên tục. Thu nhập cứ thế ngày một cao nhưng khổ nỗi chẳng lấy đâu ra thời gian để tiêu tiền. Cuộc sống của tôi từ đó đến nay chỉ có một việc duy nhất là kiếm tiền.
Đến khi tôi gặp lại được một người bạn thời cấp 3 thì lúc đó tôi mới bắt đầu thấy mình nên hưởng thụ cuộc sống. Tháng nào nó và tôi cũng dành ra một ngày cùng nhau ra ngoại ô thành phố dạo chơi, đi khu thương mại mua sắm, đi ăn món ngon,… Sau 3 tháng, tôi dần dần thấy rằng đó chính động lực để tôi kiếm tiền và cảm thấy cuộc sống của mình càng thêm ý nghĩa.
Thế là tôi có dịp nhìn lại những ngày tháng trước đây của mình và thấy nó thật tù túng, rập khuôn, sáng mở mắt đi làm, tối về đến nhà dọn dẹp, ăn uống, ngủ nghỉ và mai làm tiếp. Ngày qua ngày, tháng tiếp tháng, năm này qua năm khác mà chưa bao giờ hỏi sống để làm hay làm để sống.
5 năm, cuối cùng tôi cũng hiểu bản thân không thể thiếu công việc nhưng công việc không phải là tất cả đời tôi. Bởi tôi còn phải ăn để sống, phải nghỉ ngơi để khỏe mạnh, vui chơi giải trí để tinh thần lành mạnh, minh mẫn, có bạn bè để thăm hỏi, sẻ chia và có gia đình, người thân để trao yêu thương, chăm sóc.
Có những người lúc trẻ cố gắng để kiếm thật nhiều tiền. Đến khi về già lại bỏ tiền để tìm sức khỏe, lúc đó tiền có mua lại được những gì đã mất? Để tìm vui tươi, hạnh phúc cho bản thân, cho gia đình người thân và cho xã hội, tôi nghĩ bản thân phải hăng say công việc nhưng phải có chừng mực, sức khỏe vẫn là quan trọng nhất. Lúc đó, đời vẫn ý nghĩa và hạnh phúc dù gian lao, vất vả. Chúng ta phải có tình yêu và sự sẻ chia thì mới có chìa khóa mở lối thoát cho cuộc đời gian lao ấy.
Chia sẻ của bạn Quốc Lân