Có lẽ, không có gì đáng thất vọng hơn là một ngày thức dậy ở tuổi 25, nhận ra con đường sự nghiệp của mình vẫn chỉ là một vòng tròn lẩn quẩn không biết đâu mới là lối đi thật sự.
Hào hứng xin việc khi vừa ra trường
Đúng vậy, năm nay tôi 25 tuổi, tốt nghiệp đại học ngành kế toán – một ngành không quá khó để xin việc bởi nhu cầu hiện tại vẫn khá nhiều. Tôi học chậm hơn 1 năm vì năm đầu tiên tôi thi rớt, cũng chẳng có điều kiện để học trường tư, tôi ở nhà và quyết tâm ôn thi lại. Khi cánh cửa đại học mở ra, tôi đã từng ấp ủ rất nhiều dự định cho tương lai của mình. Thế rồi, thực tế như một cú tát thật mạnh vào mặt tôi với những khó khăn tôi chưa bao giờ tưởng tượng được.
Ra trường, tôi hăm hở vác hồ sơ đi xin việc khắp nơi, nộp hàng chục bộ hồ sơ mà kết quả chẳng ra làm sao. Ngành tôi học cũng khá dễ xin việc, nhưng tất cả đều dường như từ chối tôi vì tôi chưa có kinh nghiệm. Kinh nghiệm – một đứa mới ra trường như tôi thì lấy đâu ra?
Con đường sự nghiệp mới chớm nở bỗng chốc trở nên dài dằng dặc không định hướng nổi. Cảm giác thật tồi tệ nhưng tôi không nản lòng. Ai ra trường rồi cũng sẽ trải qua giai đoạn như vậy – tôi tự an ủi mình.
Loay hoay tìm kiếm sự nghiệp
Nhưng bạn biết không, thực tế lại hoàn toàn khác. Những đứa bạn chơi chung cùng tôi thời đại học, vừa ra trường, nhờ các mối quan hệ hầu như ai cũng có một vị trí trong công ty nào đó. Tôi thì cứ loay hoay mãi, chỉ biết chờ đợi và chờ đợi một cuộc điện thoại, một thông báo từ những nơi tôi đã gửi hồ sơ. Đó là khoảng thời gian vô cùng khủng khiếp…
Hồi sinh viên tôi cũng đi làm thêm nhưng chỉ là những kinh nghiệm của công việc bán hàng, PG, thu ngân… mà thôi. Sau một thời gian chạy vạy khắp nơi tôi cũng xin được một công việc trái ngành: Nhân viên bán hàng cho một công ty mỹ phẩm. Thiết nghĩ, những bước đi đầu tiên của con đường sự nghiệp bao giờ cũng cần sự đánh đổi, tôi chấp nhận làm trái ngành để có đồng ra đồng vào, nuôi sống bản thân mình trước trong thời gian tìm kiếm một công việc kế toán phù hợp.
Cuối cùng, tôi cũng xin được một công việc làm kế toán sau gần nửa năm ròng rã. Nói là kế toán nhưng vì công ty nhỏ nên phải phụ trách thêm nhiều mảng khác không liên quan. Công ty vỏn vẹn vài ba người, lương lại thấp, mỗi ngày đi làm là mỗi ngày tôi chẳng lấy đâu ra được hứng thú để lao vào làm việc “thiêu thân” như tôi từng tưởng tượng. Chán nản, lo lắng, tôi lại tiếp tục công cuộc rải hồ sơ, vì biết rằng ở nơi này tôi sẽ chẳng đi được tới đâu lại không thể học hỏi thêm kinh nghiệm gì, nhưng tôi vẫn bám trụ để trang trải cuộc sống trước khi tìm được công việc khác phù hợp hơn.
Con đường sự nghiệp cứ tiếp tục quanh quẩn mãi. Công ty vừa và lớn thì cần kinh nghiệm, công ty nhỏ thì chẳng đào tạo tôi được bao nhiêu. Ngấp nghé tuổi 25, tôi vẫn chỉ làm những công việc không liên quan, ở môi trường tẻ nhạt và đồng lương chẳng dư giả là bao. Đó là không phải là thiếu may mắn, mà có lẽ là sự thất bại mà buộc lòng tôi phải nhìn nhận để giúp mình thoát ra khỏi vũng lầy này.
Giờ đây, tôi đã bỏ phí rất nhiều cơ hội, thời gian; thấy quá lãng phí mà không làm gì được. Ngày càng khó xin việc. Chán cũng đủ rồi, buồn cũng đủ rồi. 25 tuổi, tôi vẫn chỉ mãi loay hoay với con đường sự nghiệp của mình, chẳng biết đến bao giờ mới có điểm dừng chân?
Thanh An