Bạn có biết có rất nhiều nhà tuyển dụng chán nản với nhân viên, bởi họ luôn đòi hỏi việc làm có mức lương cao, nhưng đổi lại phải nhàn hạ, vừa làm vừa chơi. Dưới đây là tâm sự của một nhà tuyển dụng lâu năm về vấn đề nhân viên đòi lương cao nhưng làm như mèo mửa, các bạn hãy chú ý nhé.
Ứng viên tự cao
Chào các bạn, chẳng mấy khi tôi viết chia sẻ về công việc như thế này bởi tôi luôn bận rộn với các dự án. Thế nhưng, hôm nay sau khi phỏng vấn một loạt ứng viên, tôi cảm thấy chán nản nên viết vài dòng tâm sự với các bạn. Mong các bạn đừng coi đây chỉ là những lời đọc cho vui, mà hãy suy ngẫm kĩ.
Không biết từ bao giờ các em sinh viên mới ra trường, mới đi làm được vài năm lại tỏ ra kiêu ngạo, tự cho mình là “NGƯỜI TÀI GIỎI” như vậy. Chính vì tự cho bản thân hơn người nên họ ăn nói ngông cuồng, tự cao tự đại. Mà tôi là nhà tuyển dụng, nên luôn phải ngậm cục tức vào trong để phỏng vấn các em ấy và sau đó khi trở thành quản lý, tôi vẫn phải ngậm cục tức để hướng dẫn các em ấy làm việc.
Nhớ lại những năm tháng khi mới đi làm, tôi chuyên gia phản bác lại ý kiến của sếp và bảo vệ ý kiến của mình đến cùng, bởi tôi biết tôi đúng nên có phần kiêu ngạo. Còn sếp thì nhịn tôi như nhịn cơm sống. Nhưng ông ta càng nhịn thì túi tiền của ông ta càng dày, còn tôi là ranh con nhưng lại toàn làm việc thay sếp. Tuổi trẻ ngạo mạn, tôi nghĩ “Tại sao mình phải kiếm tiền cho người khác mà không kiếm tiền cho chính mình?” Thế là tôi quyết định nghỉ việc và suy nghĩ làm thế nào để kiếm thật nhiều tiền.
Làm việc chẳng bằng ai
Bắt đầu làm chủ, tôi tiếp xúc và va chạm với nhiều kiểu người khác nhau. Có những bạn trẻ nói với tôi rằng “em rất thích công việc ấy, em sẽ làm hết sức có thể”, “em thích cá tính của chị, ngưỡng mộ chị, nên em muốn được làm nhân viên của chị”… Thế nhưng chỉ vào làm được một thời gian rất ngắn, chỉ tầm 1,2 tuần tôi là bộ mặt thật của các bạn ấy lộ dần ra.
Các bạn trẻ phải nói là rất “LƯỜI, THỤ ĐỘNG, THÍCH ĂN SẴN”. Mặc dù yêu cầu mức lương phải tốt, nhưng bản thân các bạn ấy lại làm việc hơn mèo mửa, chưa gì đã có tâm lý muốn phản chủ. Tôi cũng như sếp tôi trước đây, ngậm cục tức vào trong, bỏ qua hết và trả lương đẹp cho các bạn ấy. Tôi tin rằng xã hội sẽ giúp các bạn ấy vui đắp sự cứng cỏi, tôi không cần phải động tay.
Tôi đã gặp rất nhiều bạn trẻ nộp đơn xin thôi việc, nhưng chẳng qua là thể hiện cái tôi của bản thân thôi. Và khi nhận được đơn xin thôi việc, tôi cho nghỉ khẩn trương. Để rồi sau đó, họ lại vác mặt quay lại xin việc.
Có bạn trẻ nói với tôi rằng: “Em đã đạt giải abc…” Ồ, với cái thành tích đó, bạn có thể tìm việc ở nơi khác. Với tôi, tôi cần bạn trẻ làm được việc, bạn phải giải đáp cho tôi biết “BẠN CÓ LÀM ĐƯỢC VIỆC HAY KHÔNG?”. Nếu bạn làm được, tôi tự động nhận bạn, nâng lương, thưởng cho bạn.
Bạn trẻ kia xin vào làm công ty tôi, nhưng hành trang của bạn ấy chỉ là một tờ giấy trắng của một sinh viên mới tốt nghiệp. Tôi đã tạo điều kiện cho đi học nghề, ngành của em ấy là kỹ thuật. Và em ấy nằng nặc xin tôi đi thị trường để chứng minh năng lực bản thân, đòi hưởng lương 10 triệu cứng, chưa kể doanh số, phụ cấp. Tôi thắc mắc hỏi em ấy dựa vào đâu để đưa ra mức lương ấy, thì được giải đáp rằng em ấy dựa vào mức lương của anh X, chị Y làm ở Unilever… Hóa ra, em ấy không hề nhận ra, tuy cùng một công việc, nhưng vị trí và kinh nghiệm của hai bên không hề giống nhau. Tôi đã cho em ấy tự suy ngẫm em ấy khác gì với anh X, chị Y mà em ấy đưa ra làm ví dụ.
Các bạn ạ, các doanh nghiệp đều muốn trả lương cao cho nhân viên để giữ chân họ lại làm việc lâu dài. Trả mức lương mấy trăm triệu cho nhân viên kiếm được mấy tỷ mỗi tháng thì chẳng có gì quá đáng. Tuy vậy, bạn phải biết các bạn làm được cái gì, có xứng đáng với mức lương ấy hay không.
Khi tôi hỏi các bạn có biết làm cái này cái kia không. Các bạn trả lời là “biết” thì các bạn phải chứng minh được điều đó, đừng nói rồi làm như mèo mửa. Tôi bỏ đồng tiền ra trả lương cho các bạn để làm gì vậy?
Có những điều nói ra đây chưa hẳn các bạn đã hiểu. Bao giờ các bạn trở thành một người chủ thật sự, bạn sẽ hiểu những điều tôi chia sẻ trên đây. Điều tôi muốn nói với các bạn rằng doanh số không phải là thứ doanh nghiệp đút hết được vào túi. Và chừng nào còn ấu trĩ như vậy thì chỉ có thể đi làm thuê thôi.
Chia sẻ từ độc giả Hương Giang
Giám đốc kinh doanh