Phải mất rất lâu tôi mới nhận ra rằng mình còn trẻ. Bản thân tôi lại được đào tạo từ một trường đại học lớn nên không việc gì phải ép mình đi phát tờ rơi, đi tiếp thị,… chỉ vì không có việc làm. Lúc đó, tôi tự nguyện thất nghiệp vì thấy công việc không xứng với trình độ, thu nhập không đủ sống.
Tốt nghiệp đại học nhưng công việc bấp bênh
2 năm trước, tôi tốt nghiệp đại học chuyên ngành kế toán nhưng không có nghề nghiệp ổn định. Quãng thời gian đó đúng là bế tắc. Nó như một cơn ác mộng quá dài khi tôi mang hồ sơ đi xin việc khắp nơi, thế nhưng việc rải hồ sơ cũng chỉ như rải thức ăn cho cá vì tôi không tìm ra công việc nào phù hợp với chuyên môn. Những việc trái ngành thì lương quá bèo bọt.
Chuyện cử nhân ra trường thất nghiệp tôi nghĩ rằng đã không còn quá xa lạ. Thậm chí nó dường như trở thành chuyện bình thường. Không phải ai cũng may mắn ra trường là có việc làm ngay, cũng như không phải ai cũng tốt số làm được việc đúng chuyên ngành.
Sau 1 năm tìm việc trong vô vọng, tôi không còn quá sốt sắng vì không có việc làm nữa. Có lẽ thất nghiệp lâu quá đã khiến tôi dần chai sạn.
Tự nguyện thất nghiệp
Phải mất rất lâu tôi mới nhận ra rằng mình còn trẻ. Bản thân tôi lại được đào tạo từ một trường đại học lớn nên không việc gì phải ép mình đi phát tờ rơi, đi tiếp thị,… chỉ vì không có việc làm. Lúc đó, tôi tự nguyện thất nghiệp vì thấy công việc không xứng với trình độ, thu nhập không đủ sống.
Chị gái tôi cũng đã từng như vậy. Học thạc sĩ kinh tế bên Anh, tiếng Anh rất giỏi. Tốt nghiệp lấy bằng về đây mong có một việc làm lương cao. Việc học của chị ngốn của ba mẹ tôi không biết bao nhiêu tiền. Chị không chấp nhận đi làm những công việc vài triệu đồng vì thấy uổng cái bằng thạc sĩ. Chị tôi nói phải kiếm công việc nào thu nhập cao mới mong bù lại “vốn”.
Tôi tin rằng không ít người như chị em chúng tôi sẵn sàng chịu thất nghiệp để thể hiện khát vọng của chính mình. Chẳng qua đó chỉ là một bước lùi để tôi chọn cơ hội tốt nhất, phù hợp nhất cho mình. Thời gian đó, chúng tôi cũng phụ giúp việc buôn bán của gia đình và vẫn kiên trì tìm việc chứ không hề ỷ lại.
Cậu bạn thân của tôi tên Khang. Cũng tốt nghiệp cử nhân nhưng không tìm ra việc đúng chuyên môn. Có thời điểm nó phải làm trực điện thoại, lương chỉ 2 triệu 7. Thế là nó quyết định cất luôn cái bằng cử nhân để đi làm shipper. Sau này thì nó lên làm quản lý shipper. Dù thu nhập ổn định, có tiền gửi tiết kiệm, nhưng chính nó cũng thừa nhận công việc hiện tại không ổn định, không biết có thể làm đến khi nào.
Giờ đây thì chị tôi đã tìm được việc làm tại một công ty nước ngoài. Lương khoảng 2.000 USD/tháng. Xem như việc học ngày xưa của chị đã không lãng phí. Còn tôi quyết định dừng tìm việc kế toán lại và bắt đầu việc kinh doanh rau-củ-quả qua mạng. Thật ra tự mình làm nhân viên kế toán cho công việc kinh doanh của mình cũng hay lắm.
Công việc kinh doanh hiện tại rất vất vả. Thậm chí nhiều khi 1-2 giờ sáng vẫn phải trả lời tin nhắn cho khách. Thế nhưng công việc cho thu nhập 10 triệu/tháng, giờ giấc lại linh hoạt nên tôi không trông mong gì nữa.
Nếu đã không thể xin được công việc đúng với chuyên môn, tôi chẳng thà tự mình làm công việc mình thích. Tự chủ và không lệ thuộc bất cứ chủ lao động nào cũng thích lắm chứ. Thật ra thì tôi cũng áp dụng được nhiều kiến thức kế toán vào việc kinh doanh của mình. Tự nguyện thất nghiệp, xem ra cũng có cái hay của nó.
Chia sẻ của Nguyễn M.Huy