Hồi mới về Việt Nam, tôi có biết nhiều đứa bạn cũ mới tốt nghiệp đại học chưa đầy một năm đã giữ chức vụ cao trong công ty này, công ty nọ. Tôi cũng từng ao ước mình sẽ được như thế nhưng mãi vẫn chưa leo lên được.
Lao đao xin việc nhà nước
Tôi năm nay 28 tuổi, vừa trở về nước sau 4 năm du học ngành báo chí với tấm bằng hạng ưu. Cái ngày vừa về tới Việt Nam trong lòng tôi vui lắm, cứ ngỡ sẽ dễ dàng kiếm được công việc tại đơn vị báo chí của nhà nước và ổn định được cuộc sống tại Việt Nam, nào ngờ nộp hồ sơ ở nhiều cơ quan, nhiều tòa soạn trong thành phố nhưng tất cả đều không có phản hồi.
Tôi lao đao xin việc nhà nước suốt 2 năm trời vì chẳng có ai quen biết. Tôi hiểu dù mình du học nước ngoài, bằng cấp chói lọi thì nếu không có mối quan hệ thì cũng khó nên chuyện. Tôi nộp hồ sơ khắp nơi, người ta cũng cho tôi nhiều cuộc hẹn phỏng vấn, nhưng cuối cùng nhà tuyển dụng đều lắc đầu vì tôi chưa có kinh nghiệm về nghề.
Đang rầu rĩ thì người thân trong gia đình cho biết đang có đợt thi tuyển công chức nhà nước, mà chủ yếu là tuyển nhân sự cấp cao, thế là tôi cũng nộp đơn ứng tuyển. Và kết quả vẫn không khả quan hơn trước khi tôi không vượt qua được những ứng viên khác để có được 1 chân làm việc. Nản quá nản, tôi ngừng cái hành trình xin việc bế tắc này lại và nhận làm trợ giảng tại một trường anh ngữ cho trẻ em.
Xuất phát điểm tốt nhưng tôi vẫn không thành công
Không nói cũng chẳng ai tin là tôi tốt nghiệp đại học và nằm trong danh sách những học viên được ưu tiên đi đào tạo nguồn lực chất lượng cao, nhưng về nước thì có mỗi cái chuyện tìm việc làm cũng không xong.
Tôi có một người bạn khác cũng đang lao đao trong công cuộc tìm kiếm công việc. Nó từng nhận học bổng đào tạo chuyên ngành viễn thông điện tử. Nó cũng học ở nước ngoài, cố gắng cho nhiều nhưng về nước cũng làm công việc tạm thời không đúng ngành học tại một công ty tư nhân mà thôi.
Nó nói với tôi rằng nó cứ tưởng về Việt Nam cống hiến sẽ dễ dàng có được công việc ổn định, nhưng khi thực tế cầm đơn đi xin việc thì cứ nơi nào nó nghĩ nó được nhận vào làm là nơi đó người ta lắc đầu. Ai cũng đòi hỏi kinh nghiệm hoặc cần có mối quan hệ dẫn đường. Thậm chí những nơi quen biết cũng yêu cầu đủ điều. Nó không đáp ứng được thì họ cũng không lưu tâm đến nó.
Hồi mới về Việt Nam, tôi có biết nhiều đứa bạn cũ mới tốt nghiệp đại học chưa đầy một năm đã giữ chức vụ cao trong công ty này, công ty nọ. Tôi cũng từng ao ước mình sẽ được như thế nhưng mãi vẫn chưa leo lên được. Ngẫm lại thì nhiều người mới ra trường nhanh chóng tìm kiếm được công việc lương cao, giữ những chức vụ quan trọng một phần cũng là do họ may mắn. Bên cạnh đó, họ biết tận dụng cơ hội để phát triển bản thân, không loại trừ họ có quan hệ thân tình, giúp đỡ.
Còn bản thân tôi thì chỉ còn biết cố gắng làm công việc hiện tại thật tốt, và cũng không ngừng tìm kiếm cơ hội cho mình. Nếu không như thế thì tôi còn biết thế nào nữa đây. Tôi vẫn nghĩ rằng thành công sẽ đến với tôi, dù có thể muộn một chút, chỉ cần tôi đừng bao giờ từ bỏ cố gắng. Chứ bây giờ mà tôi có ủ rũ, buồn rầu thì cũng chả thay đổi được gì, phấn chấn lên thì mới tỉnh táo thấy được nhiều cơ hội.
Chia sẻ của bạn T.P