Đáng sợ nhất ở tuổi 30 đó là không phải lúc nào cũng sẵn sàng để bắt đầu lại

Tình cờ biết được Việc Làm 24h có “Góc chia sẻ”, tôi cũng muốn gửi đôi điều tâm tình về sự nghiệp và cuộc sống của mình, thật sự hy vọng nhận được sự đón đọc của các bạn. Hai ngày trước, tôi nhận được email của đứa bạn thân hiện đang sống ở Đà Nẵng. Nó làm dâu xứ đó đã hơn 1 năm. Nó đang có ý định xin nghỉ việc vì hai vợ chồng vừa mua một căn hộ, muốn tìm việc khác gần nhà mới nhưng sợ nghỉ rồi sau này muốn đi làm lại thì khó. Cộng với việc sau khi sinh nó muốn diet nên nhờ tôi mua giùm thuốc giảm cân nào uy tín, hiệu quả, nếu không về già lại bị cao máu, tiểu đường,…

Đọc xong email, tôi nhớ lại năm hai đứa tôi 19 tuổi. Cái tuổi liều lĩnh và vô lo, chẳng ngại gì bất trắc. Hai đứa con gái thỉnh thoảng ngẫu hứng rủ nhau đi xe máy từ Hồ Chí Minh ra Vũng Tàu chơi, lang thang các tỉnh miền Tây dù chẳng quen biết ai ở đó. Ra biển, xuống sông, leo núi dù lạc đường, hết tiền, hết xăng chúng tôi vẫn cười đùa ầm ĩ.

dang-so-nhat-o-tuoi-30-do-la-khong-phai-luc-nao-cung-san-sang-de-bat-dau-lai-hinh-anh-1
Tôi nhớ lại năm hai đứa tôi 19 tuổi

Cuộc sống giờ đây không còn giống chặng đường thời con gái đã qua. Tôi đã 30 nên không thể vô lo về sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi lần dự định xách ba lô đi đâu, tôi đều lục tung các trang mạng về du lịch tìm hiểu lộ trình, đặt khách sạn sao cho rẻ, tiện nghi, sang trọng và đẹp. Ngoài ra tôi hay suy nghĩ sẽ ăn uống ở đâu cho ngon, vệ sinh, đi đâu giải trí,…Bên cạnh đó, nếu muốn đi du lịch dài hơn 1 ngày, tôi đều sợ không biết xin nghỉ với sếp như thế nào, đi rồi việc mình ai lo, hết phép vô làm lại không biết làm xuể không,…Nhiều lần tôi nghĩ thế nên tính đi tính lại thà không nghỉ còn hơn.

Đôi khi mệt mỏi, muốn vứt bỏ mọi thứ để nghỉ xả hơi nhưng công việc vẫn ngập ngụa, chạy hết công suất vẫn không hết việc. Đôi khi làm việc bị sếp la, bị khách hàng phàn nàn vẫn ráng cười tươi và làm cho đến khi họ hài lòng thì thôi. Nhiều khi tôi thấy mình như một bà cụ non vì chưa trung niên đã lo sợ hết cái này đến cái kia. Phải chăng tôi đã già thật? Những người bạn cùng thời tuổi trẻ với tôi giờ đây cũng đổi thay về cách nhìn nhận cuộc sống.

Tuổi trẻ là tài sản vô giá của một đời người. Tình yêu và sự nghiệp cũng thế, tuổi mười chín không thể như tuổi ba mươi. Nếu đổ vỡ, tôi sẽ ngày càng ngờ vực hơn chính mình, nghi ngờ nhiều hơn, ngại trả giá và không phải lúc nào cũng sẵn sàng để bắt đầu lại.

dang-so-nhat-o-tuoi-30-do-la-khong-phai-luc-nao-cung-san-sang-de-bat-dau-lai-hinh-anh-2
Phải chăng tôi đã già thật?

Ca sỹ Tuấn Ngọc có câu nói rất hay: “Có ai bị bắt buộc làm gì đâu, mình phải chịu trách nhiệm về chuyện mình làm”. Tuổi trẻ đã qua lâu rồi và tôi không còn quay lại được nữa. Ai rồi cũng sẽ đến giai đoạn này. Tôi dù không còn trẻ, không còn liều lĩnh, vô lo nhưng ít ra thì tuổi 30 tôi cũng đủ đằm thắm, bao dung và bình tĩnh. Việc lo sợ ít ra cũng giúp tôi nhìn nhận mọi việc thấu đáo hơn trước những lựa chọn của cuộc đời và sự nghiệp. Đáng sợ nhất ở tuổi 30 chính là không phải lúc nào cũng sẵn sàng để bắt đầu lại hành trình sự nghiệp của mình. Nếu bạn có tuổi trẻ – hãy tận hưởng tuổi trẻ, nếu bạn có đam mê – hãy tận hưởng và sống vì đam mê. Vì đến khi 30 tuổi, những gì chúng ta thường khao khát là những gì không bao giờ trở lại để được thực hiện nữa.

Chia sẻ từ độc giả giấu tên

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục