Chỗ làm tốt, đồng nghiệp thân thiện mà lương cao. Thế thì tôi càng không muốn ở nhà và phụ thuộc kinh tế vào chồng mình. Nhưng nhìn con quá nhỏ, gầy nhom thì tôi không có tinh thần làm việc.
Chọn công việc hay con cái
Tôi năm nay 30 tuổi. Tôi làm việc trong lĩnh vực ngân hàng. Lương hàng tháng phải nói là khá cao. Công việc này tôi làm chưa tròn 2 năm thì tôi đám cưới. Hiện vợ chồng tôi đã có một bé gái được 6 tháng tuổi.
Bé con nhà tôi còn quá nhỏ lại rất khó nuôi. Bé ngủ rất ít và hay quấy khóc về đêm. Vợ chồng tôi ai cũng đi làm sớm mà thường bị mất ngủ với bé. Chồng tôi tính khá nóng nên khó lòng chăm con tốt. Thế nên mọi việc tôi đành phải đảm đương. Nhưng được cái chồng tôi chịu thương chịu khó, chống đỡ gia đình nên tôi cũng không mong gì hơn.
Trước đây độc thân, đi làm có lương sung sướng lắm. Giờ chồng con bên mình thì khó khăn đủ thứ. Nuôi con không dễ chút nào vì con biếng ăn là mẹ mệt. Mẹ chồng tôi nói hãy thử để bé thật đói thì bé sẽ ăn ngon. Thế là tôi nghe theo và không ép con ăn. Nhưng cuối cùng có những ngày bé không ăn từ 7h sáng đến 2h chiều vẫn không đói. Chỉ thấy tôi đói meo, vật vã, tàn tạ vì cái gì cũng làm không xuể.
Khó khăn chồng chất
Bây giờ tôi đã đi làm lại. Thế nhưng con còn nhỏ quá nên tối nào cũng vì nó mà thức trắng. Tôi đi làm về mệt mà chồng chỉ giúp được việc nhà, không giúp được việc con. Tôi đã mệt còn mệt hơn. Một ngày làm việc của tôi thường ám ảnh bởi tiếng khóc của em bé. Tới ngân hàng tôi luôn làm ra vẻ tươi tỉnh. Vì không khéo sẽ bị sa thải mất.
Tôi có nhờ mẹ ở dưới quê lên chăm cháu giùm. Vì hai vợ chồng đi làm cả ngày và không yên tâm mướn giúp việc. Nhưng bà cũng không trụ được bao lâu. Bà đã gần 70 mà bé thì suốt ngày quấy khóc. Con bé không ăn uống mà cứ đòi bà bế. Mẹ tôi nói bà rất mệt và không có thời gian nghỉ ngơi. Thế mới khổ kia chứ.
Vợ chồng tôi không muốn sự việc tiếp diễn nên có đem con đi khám. Ông bác sĩ có nói là bé chưa đến mức nguy hiểm. Rồi bác sĩ cho bé uống đủ thuốc mà tôi thấy cũng chẳng có tác dụng gì. Cả nhà tôi đã rối càng rối tung lên hết. Tôi bắt đầu stress khi vừa đi làm, vừa về nhà làm việc nhà, vừa chăm con. Mọi thứ vắt kiệt sức của một bà mẹ như tôi.
Việc này chưa xong thì việc khác lại đến. Chồng tôi bây giờ muốn tôi nghỉ việc để tiện chăm con. Anh nói mọi thứ cứ để anh lo và tôi thì nên ở nhà làm nội trợ. Hơn nữa, chồng và mẹ chồng tôi đều muốn tôi nghỉ để tiện sinh thêm đứa nữa. Họ nói tôi ngoài 30 sẽ khó sinh hơn. Giờ tôi không biết làm sao nữa.
Thật tình tôi rất thích việc ở ngân hàng. Hơn nữa công việc này khó khăn lắm tôi mới xin được. Chỗ làm tốt, đồng nghiệp thân thiện mà lương cao. Thế thì tôi càng không muốn ở nhà và phụ thuộc kinh tế vào chồng mình. Nhưng nhìn con quá nhỏ, gầy nhom thì tôi không có tinh thần làm việc. Tôi thật sự bế tắc lắm. Tôi không biết nên chọn công việc lương khá hay an phận ở nhà chăm con nhỏ nữa.