Chán việc vì đồng nghiệp luôn mang tôi ra làm trò cười

Với bản tính hiền lành và thật thà, từ lúc nhỏ đến khi còn đi học tôi đã hay bị bạn bè ăn hiếp, chọc ghẹo. Cứ nói gì ra họ lại cười và bảo rằng “Con này lúc nào cũng nghĩ thật, tụi tao đùa thôi, chẳng vui gì cả”. Vì muốn được yên ổn nên tôi luôn ậm ừ cho qua chuyện. Đến khi lên đại học cũng vậy, bạn bè bảo tôi là “phản ứng chậm, người ta nói từ đời nào rồi mà giờ mày mới bắt kịp”. Thật lòng tôi chỉ đang tập trung làm bài nên không để ý mọi người nói gì mà thôi.

Thế rồi tôi cũng tốt nghiệp ra khỏi trường, với tính cách của tôi các nhà tuyển rất ít ai đồng ý tuyển dụng tôi vào vị trí Marketing. Họ nói cần một ứng viên cá tính, nhanh nhẹn, còn tôi thì chẳng có gì nên họ không đồng ý. “Trầy trật” mấy tháng thì cũng có một công ty chấp nhận tôi vào thử việc.

met-moi-vi-dong-nghiep-luon-mang-toi-ra-lam-tro-cuoi-hinh-anh-1
Đồng nghiệp luôn mang tôi ra làm trò cười

Hiểu được “nỗi khổ” của quá trình tìm việc như thế nào, tôi làm việc rất chăm chỉ, ít khi nói chuyện với mọi người. Chỉ khi đi ăn trưa, hay tiệc tùng gì với bộ phận thì tôi mới xã giao vài câu. Cũng vì thế mà những khi mọi người đang bàn tán về vấn đề gì đó tôi không nghe kịp, hay hỏi lại, hoặc có lúc phải giải thích nhiều lần để tôi hiểu hơn. Kể từ đó tôi bị mọi người đặt biệt danh là “phản ứng chậm”. Cứ ai nói gì là có người sẽ bảo: “nói từ từ thôi, nó phản ứng chậm mà mọi người”, và sau đó là một tràng cười mỉa mai từ phía đồng nghiệp và sếp khiến tôi cực kì “quê”. Một hai lần thì tôi cười gượng cho qua, nhưng mọi người chẳng dừng lại, họ lấy điều đó để mua vui cho chính họ.

Không chỉ trong công ty mà khi đi đâu, gặp ai, họ cũng lấy điều đó làm trò cười. Thật ra, lúc đầu tôi chẳng để ý những gì họ nói, nhưng vì sợ mọi người nói không hòa nhập nên tôi mới hỏi lại vài câu. Là người mới gặp nhiều khó khăn đến nhường nào, thế mà họ lại mang tôi ra làm trò cười. Giờ đi đâu gần công ty, mọi người đều biết mặt với biệt danh “chậm tiêu” đấy mà chẳng một ai biết tên thật của tôi.

met-moi-vi-dong-nghiep-luon-mang-toi-ra-lam-tro-cuoi-hinh-anh-2
Mệt mỏi đồng nghiệp, tôi nghĩ mình nên nghỉ việc

Có những lúc, họ im lặng chờ tôi nói xong rồi bảo: “Cho tí muối đi, nhạt quá!”, và sau đó lại là những tràng cười châm biếm không ngừng từ mọi người trong văn phòng. Tôi thấy cách nói chuyện của tôi bình thường, chỉ cần mọi người hiểu ý nghĩa, mục đích là được, chứ không phải để mua vui. Đi làm, tôi cần sự nghiêm túc trong công việc hơn là những cuộc “tám chuyện” với đồng nghiệp.

Công việc ở đây nhìn chung thì ổn với một đứa “chân ướt, chân ráo” như tôi. Thêm nữa, cá nhân tôi nhận ra ở đây cũng có được cơ hội phát triển của bản thân. Nhưng điều khiến tôi thật sự chán ghét công việc này chính là đồng nghiệp, đôi khi tôi có ý định muốn rời khỏi công ty. Biết rằng sẽ có rất nhiều khó khăn khi tìm việc mới, nhưng nếu ở lại mà tình hình cứ như vậy chắc không lâu tôi sẽ chán việc và bị đuổi ngay.

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục