Hạnh phúc là dám mơ và dám biến giấc mơ của mình thành hiện thực

Trong sâu thẳm con người, ai cũng đều vô thức yêu thích một thứ gì đó nhưng vì áp lực xã hội, định kiến, những cái khuôn mà bố mẹ áp đặt khiến họ dần quên đi những yêu thích vô thức ấy. Những năm tháng đầu đời bạn có được sống theo ý mình hay không, điều đó không quan trọng, quan trọng là bạn có đủ bản lĩnh để tìm câu trả lời “Tôi là ai?” và “Tôi muốn gì?”.

Tôi tốt nghiệp chuyên ngành Thương mại nhưng cuối cùng lại chọn gắn bó với nghề xăm hình. Mọi người đừng nghĩ tôi chọn nghề này là vì tôi gặp biến cố cuộc sống nên trở thành kẻ bất cần, ngông nghênh với đời. Thật ra, nghề xăm đã đem lại cho tôi nhiều sự chiêm nghiệm. Tôi góp nhặt được nhiều câu chuyện hay của khách hàng để làm vốn sống phong phú cho mình.

Đối với một đứa con gái 27 tuổi như tôi, nghề xăm hình không đơn giản chỉ là việc xăm một cái hình nào đó lên cơ thể người khác, mà nó còn có chút thiên về tâm lý học. Cứ mỗi lần chấm một dấu mực lên người một vị khách, tôi cố gắng nhập tâm để trải qua cùng họ một đoạn cuộc đời ngắn ngủi bằng lời họ kể, để rồi thay họ lưu lại một góc khuất lên da thịt.

Nghề xăm đã đem lại cho tôi nhiều sự chiêm nghiệm

Tôi từng có thời gian làm việc cho một công ty bất động sản trước khi tốt nghiệp. Đến khi ra trường, tôi đầu quân cho một công ty viễn thông suốt 3 năm, thu nhập hàng tháng cũng hơn 20 triệu đồng. Thế nhưng một công việc ổn định, thu nhập đầy triển vọng thăng tiến, mối quan hệ bạn bè-gia đình đều tốt không hề khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi dừng lại để tìm kiếm hạnh phúc của mình. Không biết có thành công hay không nhưng tôi cứ nghĩ “nếu mình không cứu mình thì không ai cứu mình được nữa”.

Trước đây ai cũng khen tôi là hình mẫu “con ngoan trò giỏi” của cha mẹ. Thế là nhiều người dõi theo bước đường của tôi cho đến khi tôi trưởng thành. Nhưng cuối cùng họ ngỡ ngàng khi những bạn bè đồng trang lứa khác bắt đầu nổi trội hơn tôi trong sự nghiệp, đạt được nhiều thành công, định cư ở nước ngoài,…Duy chỉ có tôi là đi con đường mà không phải ai cũng dám đi: bỏ việc nghìn đô để hành nghề xăm.

Thật ra, việc tôi dấn thân vào nghề này cũng như việc một cô gái bình thường tìm đến một công việc bình thường mà cô ấy yêu thích. Hoàn toàn không phải vì bốc đồng, nông nổi hay nổi loạn để trở nên khác biệt. Cái nghề này nó không chỉ giúp tôi thỏa mãn sở thích, mà tôi còn kiếm được tiền nuôi sống bản thân. Vậy chẳng phải là hạnh phúc rồi hay sao?

Nghề xăm mang lại cho tôi sự tự do, làm chủ chính mình và quỹ thời gian cá nhân. Điều mà trước đây làm ở những công ty lớn tôi không có được. Tôi rất hạnh phúc và hãnh diện khi là người để lại dấu ấn trên cơ thể của người khác, vì họ không phải là người quen hay người thân của tôi, nhưng lại tin tưởng giao cho tôi cái trọng trách thay đổi diện mạo cho họ.

Nhiều năm đi làm văn phòng, nó khiến tôi nhận ra bản thân mình không thích cuộc sống công nghiệp. Còn khi bước đến phòng xăm, dù bạn giàu hay nghèo, nam hay nữ cũng đều trải qua một nỗi đau như nhau mà thôi.

Nghề xăm mang lại cho tôi sự tự do, làm chủ chính mình và quỹ thời gian cá nhân

Trong sâu thẳm con người, ai cũng đều vô thức yêu thích một thứ gì đó nhưng vì áp lực xã hội, định kiến, những cái khuôn mà bố mẹ áp đặt khiến họ dần quên đi những yêu thích vô thức ấy. Những năm tháng đầu đời bạn có được sống theo ý mình hay không, điều đó không quan trọng, quan trọng là bạn có đủ bản lĩnh để tìm câu trả lời “Tôi là ai?” và “Tôi muốn gì?”.

Chúng ta còn trẻ, khó khăn gian khổ là bình thường. Người trẻ đói 1-2 bữa chả sao, nhưng đừng an phận thủ thường vì an phận, bằng lòng với hiện tại, không muốn phát triển bản thân mới thật sự đáng lo ngại và nguy hiểm.

Chia sẻ của L.V.N

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục