Đừng ôm mớ lý thuyết suông nữa, hãy nhoài người ra làm quen với thực tế đi hỡi các bạn sinh viên

Ôm mộng ảo tưởng, mình tốt nghiệp cử nhân đại học ra sẽ có một công việc với mức thu nhập đáng ngưỡng mộ – Ngày ngày mặc sơ mi trắng đến văn phòng ngồi điều hòa, chiều tối về làm ly cà phê cà kê với bạn bè? Bạn ơi, đừng như tôi! Làm ơn hãy tỉnh mộng và nhìn vào thực tế đi nào!

Thực ra, nếu bây giờ tôi có được hét lên rằng “tôi ơi, tỉnh mộng đi, thì mọi việc có lẽ cũng không thể nào thay đổi được. Bởi thời gian trôi đi nào có bao giờ đợi chờ ai. Cho đến bây giờ, khi bắt đầu nếm trải mùi vị của thất nghiệp, của gánh nặng cơm áo gạo tiền,… tôi mới biết mình đã lầm lỡ từ những ngày đầu năm nhất.

Tôi đã đánh mất những năm tháng sinh viên của mình

Tôi đã từng là một thằng rất mộng mơ, nhưng điều đáng tiếc là tôi chỉ luôn nằm nhắm mắt để mơ còn nhưng người xung quanh tôi lại ngày ngày chăm chỉ đi cóp nhặt từng viên gạch một để xây dựng nên ước mơ.

Hồi đó, mỗi ngày hạnh phúc với tôi chỉ là sáng sáng tôi ôm cặp sách đến trường. Vừa đi vừa cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp, ánh nắng chan hòa, chim hót líu lo. Chiều về đánh một giấc đến 16h rồi ra làm ván game với anh em đồng đội. Tối về lên facebook chém gió với mục tiêu to đùng trở thành anh hùng bàn phím, được cả thế giới ảo tung hô, đêm vừa ngủ vừa mơ sau này nhà đẹp vợ ngoan. 4 năm đại học trôi qua nhẹ nhàng, êm ấm với sự chu toàn, cung cấp từ gia đình.

hinh-anh-dung-om-mo-ly-thuyet-suong-nua-hay-nhoai-nguoi-ra-lam-quen-voi-thuc-te-di-hoi-cac-ban-sinh-vien-2

Chưa một lần tôi nghĩ tới việc hoạch định cho mình một con đường đi. Nhìn bạn bè miệt mài đi làm, rồi đi học Tiếng Anh, tôi lúc nào cũng tặc lưỡi “Ôi dào, lo gì, mình còn trẻ cứ chơi đã.” Và rồi, bốn năm trôi qua trong chớp mắt. Khi các bạn đồng trang lứa đã bắt đầu ổn định, thì tôi mới loay hoay trong vô vọng.

Nếu như có thể quay lại, tôi sẽ…

Giá như hồi đó tôi không chỉ biết ăn ngủ rồi ảo tưởng, mơ mộng lúc nào cũng tự mãn cử nhân đại học thì không sợ thất nghiệp thì có lẽ bây giờ đã khác.

Giá như hồi đó tôi học tập bạn bè, ra ngoài trải nghiệm. Đi làm để tích lũy kinh nghiệm, tích cực học ngoại ngữ để hoàn thiện bản thân.

Giá như hồi đó, tôi va vấp thật nhiều, làm thật nhiều, học thật nhiều để hiểu được nhiều thì giờ này cái CV cũng không khó viết như thế này.

Và giá như, tôi trưởng thành sớm hơn, hiểu biết sớm hơn, biết sống có lý tưởng có mục tiêu sớm hơn, biết lăng mình ra xã hội sớm hơn thì ngày hôm nay không phải bất lực ngồi than vãn.

Tôi không dám chắc, mình sẽ sớm tốt hơn, sớm có được việc làm như ý. Nhưng tôi chắc, nếu không phải bây giờ thì chẳng là bao giờ để tôi thay đổi và cố gắng nữa. Tuy muộn và chậm hơn bạn bè, hơn những người xung quanh nhưng không sao cả, tôi sẽ cố gắng hết mình. Nếu có thể, mong các bạn sẽ tỉnh táo và chín chắn hơn tôi, để không phải nhìn tôi bây giờ mà đau lòng nghĩ về mình của 3, 4 năm sau!

Phương Anh
Nhân viên kinh doanh

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục