25 tuổi – cái tôi có là ước mơ của người ta, cái tôi không có là sự nghiệp của chính mình

Mình mệt mỏi, mình không có đam mê. Đôi lúc mình tự hỏi, đi theo con đường này có đúng đắn hay không…

Quyết định tương lai

Bốn năm về trước, ở cái tuổi 18 chưa một lần hiểu về cuộc sống này mà phải đưa ra quyết định cho tương lai của mình. Vậy nên, bây giờ, mình lại hoài nghi về bản thân và về tương lai của chính mình.

Nếu hồi đó, mình theo học một trường khác, đi theo một ngành khác không phải là kinh tế, thì biết đâu mình đã chẳng bao giờ trở thành mình của ngày hôm nay? Biết đâu tuổi 25 của mình sẽ không phải là việc hối tiếc về một quãng thời gian dài phía trước với không sự nghiệp trong tay như bây giờ…! Biết đâu…

25-tuoi-cai-toi-co-la-uoc-mo-cua-nguoi-ta-cai-toi-khong-co-la-su-nghiep-cua-chinh-minh-hinh-anh-1
Cảm thấy hoài nghi về bản thân, về tương lai của chính mình, liệu quyết định ngày xưa của mình có đúng?

Mình đã từng có ước mơ trở thành một nhà viết sách, mình thích đi đây đi đó và kiếm thật nhiều tư liệu đề viết nên câu chuyện của mình, được bạn đọc đón nhận và họ thấy được sự đồng cảm trong câu chuyện đó. Hồi đó nhiều lúc mình nghĩ hay là bỏ quách hết 3 năm đại học đi, chẳng cần phải lên nhồi nhét mấy thứ khô khan kinh tế nữa. Mình sẽ bắt đầu tương lai của mình bằng những việc như đi làm thêm để kiếm thu nhập qua ngày cùng với đó là cộng tác viên cho báo để tăng thêm bề dày kinh nghiệm và ở nhà trau dồi thêm những bài viết của mình.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng rồi thôi. Lúc đó mình biết, mình học không phải vì bản thân mình nữa mà học vì ba má, vì gia đình. Ba má thì luôn kì vọng vào một đứa con có bằng đại học tốt, còn mình thì không đủ can đảm để từ bỏ một điều mà nó hiển nhiên là quan trọng đối với gia đình. Ừ thì, đối với gia đình mình, nó là niềm vinh hạnh khi mình học tốt tại trường nhưng nó không phải là tất cả những gì mình muốn. Mình đã mệt, đã rất áp lực và rất cô đơn. Mình cô đơn với chính đam mê của mình, với chính con đường sự nghiệp của mình, với chính mình. Nhưng mình đâu thể từ tất cả. Và vẫn lấy được tấm bằng đại học để bước chân ra đời.

Đam mê dang dở

Nhưng nghiệt ngã lắm, có lẽ mình đã sai khi nghĩ rằng chỉ cần dành nhiều thời gian, thì dù ban đầu không thích thì cũng sẽ có tình cảm thôi. Nhưng cuối cùng, mình vẫn không yêu nghề. Mình vẫn không thể kiếm được việc cho dù năm nay đã 25 tuổi. Mình bước vào một công ty liên quan đến xuất nhập khẩu và làm công việc liên quan đến ngành học tài chính của mình, mình vẫn không thể chịu nổi sức ép công việc và thích nghi được với con số. Sự khô khan, khắc nghiệt, cạnh tranh của ngành kinh tế khiến mình ngộp thở. Mình từ bỏ công việc sau khi thử việc 2 tháng tại công ty.

25-tuoi-cai-toi-co-la-uoc-mo-cua-nguoi-ta-cai-toi-khong-co-la-su-nghiep-cua-chinh-minh-hinh-anh-2
Sự khô khan, khắc nghiệt của ngành kinh tế khiến bản thân cảm thấy ngộp thở và quyết định từ bỏ công việc đang làm

Sau đó, mình tiếp tục cố gắng trở thành nhân viên sale của một hãng sản phẩm. Thời gian đầu mình phải lăn lộn ở ngoài xã hội để kiếm tiền dựa vào khả năng giao tiếp và đàm phán với đối tác. Có những ngày phải đi đến tận 9-10 giờ đêm mới có mặt ở nhà.

Dẫu biết công việc nào cũng khó khăn, kiếm tiền không phải là chuyện dễ. Nhưng làm một công việc cực khổ, lao tâm và công sức mà lại không phải là công việc mình thích nó thật sự là một cực hình. Ừ, có tiền đó nhưng cuộc sống trôi qua như một cái máy, không có cảm xúc. Nhiều lúc mình tự hỏi kiếm tiền để làm gì? Khi thời gian sử dụng nó còn không có, và mục đích sử dụng nó chưa bao giờ là sự lựa chọn của mình.

Đam mê thì dang dở, việc làm nhàm chán, mình đã không đủ can đảm để tiếp tục. Mình lại từ bỏ. Thật khó khăn để đứng vững và phát triển được trong môi trường công việc mà bản thân không hề mong muốn được ở lại.

22 tuổi ra trường, 23 tuổi lăn lộn với những nghề đúng với chuyên ngành mình học trong mệt mỏi, 24 tuổi nhìn nhận lại mọi thứ rồi buông bỏ, rồi tiếp tục, rồi buông bỏ. Mình đang chạy theo ước mơ của người ta, chứ không phải chạy theo ước mơ của mình nữa. Để rồi khi 25 tuổi mình lại có cảm giác như đang hủy hoại bản thân với những điều không rõ ràng. Vì có lẽ nếu đã rõ ràng thì mình đã không bao lần buông bỏ như thế và không phải là một kẻ thất nghiệp như bây giờ.

Nguyễn Trường An

Top công việc mới nhất

Cùng chuyên mục